Đời sống, Món ngon mỗi ngày

Đặc sản mỗi khi trời se lạnh: “Lươn om củ chuối”

Đặc sản mỗi khi trời se lạnh: "Lươn om củ chuối"

Ẩm thực Việt Nam được biết đến bởi sự đa dạng cũng như chất lượng thành phẩm. Mỗi món ăn, mỗi vùng miền lại có một chất riêng vô cùng đặc biệt mà không thể tìm ở nơi khác. Nguồn gốc lịch sử lâu đời với sự tỉ mỉ trong khâu chuẩn bị đến chế biến là nhân tố làm nên thành công của nhưng món ăn đặc biệt này. Dân dã gần gũi nhất là những món ăn đồng quê như lươn om củ chuối. Đơn giản dễ làm và để lại ấn tượng vô cùng cuốn hút bởi hương vị.

Lươn om củ chuối

Đặc tính của lươn là tìm mồi bằng khứu giác và thích ăn những loại mồi có mùi tanh. Sẵn có và dễ kiếm nhất thì chỉ có giun đất. Vì vậy tụi con nít trước khi “hành nghề” phải cất công đi tìm giun trên đồng đất cao, cho vào bình đựng cẩn thận. Khi mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi thì buổi câu lươn bắt đầu. Tụi nhỏ móc mồi giun cho trùm lưỡi câu, và để chừa một đoạn ở đầu lưỡi rồi đi tìm hang lươn.

Lươn om củ chuối

Lươn đồng thường đào hang sâu ở những nơi đứng nước, nhiều bùn. Một đầu thông ra mặt ruộng để đi kiếm mồi vào ban đêm, một đầu nổi trên bờ ruộng lấy không khí để thở. Ban ngày lươn ẩn náu trong hang, nếu giật mình nó sẽ chui nhanh về đầu kia tẩu thoát. Vì vậy, muốn câu được lươn thì phải nhẹ nhàng, khéo léo và phải thật kiên nhẫn. Lươn được mang về nhà, những con lươn vàng óng, trơn tuột đem nhào với nắm tro bếp cho dễ tuốt nhớt. Lươn sau khi được làm sạch nhớt, rửa kỹ rồi mới cắt đầu, đuôi, mổ bỏ phần ruột.

Đặc sản khi trời se lạnh

Những ngày trời se lạnh chỉ thèm được thưởng thức món lươn om củ chuối. Mùi thơm lan tỏa từ căn bếp nhỏ, vị mẻ nấu với lươn, hòa quyện với mùi thơm của lá lốt, thêm chút ớt hiểm cay nồng.

Đặc sản khi trời se lạnh

Sinh ra ở vùng đất chiêm trũng, có lẽ không ai mà không biết món lươn om củ chuối. Sau trận mưa rào, bố tôi thường mang ống lươn đi đặt ở ruộng. Bố bảo: “Lươn háu ăn mồi tanh tanh của giun đất còn sống. Chỉ cần băm nhỏ giun ra bỏ một ít vào ống (được làm bằng tre) kiểu gì cũng dính ngay”. Mỗi lần về, chiếc giỏ tre của bố đầy những chú lươn đồng tươi.

Món ăn đòi hỏi tay nghề

Đầu tiên, phải làm sạch lươn, cho ít muối hột vào để nó nhả hết nhớt. Sau đó, lấy chiếc nồi sạch, cho ít nước vào, cắt lươn để lấy tiết. Lọc xương lươn, để lại đuôi khi quấn cho đẹp. Trong lúc lọc thịt lươn, tôi thường được phân công làm phần nhân. Phần nhân gồm: thịt ba chỉ, mộc nhĩ băm nhỏ cùng gia vị (nước mắm, hạt nêm, tiêu, hành lá, hành củ, băm nhỏ) quấn đều. Bố tôi một khi đã vào bếp, nấu món lươn om củ chuối đã ngon lại còn đẹp mắt, cầu kỳ hơn ông gói phần nhân vào lá lốt, xong cuốn lươn bên ngoài, rồi dùng lá hành hoa để “định vị” miếng lươn cho chắc chắn.

Chọn củ chuối

Món ăn đòi hỏi tay nghề

Nhưng để món lươn om củ chuối thành công, thì công đoạn chọn củ chuối non (phải là chuối hột) mới là bài toán khó. Nếu bạn là người vội vã thì khó lòng nấu ngon món này vì nó rất tốn công. Phải mất cả tiếng đồng hồ mới thái củ chuối và băm sợi nhỏ.

Bí quyết của bố là bỏ một ít mẻ vào chậu nước sạch rồi cho sợi chuối đã băm nhỏ vào ngâm. Như vậy sợi chuối đỡ chát và sẽ trắng hơn. Ngâm khoảng 30 phút thì vớt ra rửa sạch để ráo và ướp gia vị. Cho phần lươn cuốn và củ chuối vào nồi, ướp khoảng 3 – 4 phút thì mẻ đã thấm. Sau đó cho ít mắm tôm, nước mắm, muối, hạt nêm, tiêu cùng ít lá lốt thái nhỏ cùng vài thìa mỡ lợn, ướp độ 15 phút và bắt đầu bật bếp. Nấu lửa to cho phần lươn và chuối sôi sền sệt. Lúc này cho tiết lươn, nước xương của lươn vào nấu. Nếu bạn thích nhiều nước hơn, thì cho thêm nước hầm xương vào để nồi lươn ngọt thanh.

Mùi thơm, hương vị

Mùi thơm, hương vị

Mùi thơm là sự thức tỉnh của các giác quan. Sự cộng hưởng kỳ lạ giữa mẻ chua chua và mắm thơm thơm nồng nàn hoặc mùi thơm của lá lốt lan tỏa làm ngây ngất không gian bếp. Thịt lươn cuốn với nhân thịt ba chỉ ăn mềm, béo ngậy. Chuối chín mềm ăn bùi bùi không thấy ngán.

Hôm nay, trời cũng đang se se lạnh. Giữa phố xá Sài thành vắng lặng trong một cái tết đặc biệt, tôi lại nhớ da diết mùi vị đồng quê, bữa cơm nhà bố nấu. Giản dị thôi nhưng chan chứa tình yêu thương của người đàn ông lam lũ suốt một đời vì con. Tôi cầm máy gọi cho bố giọng run run: “Bố à, tự dưng con thèm dấm lươn om củ chuối quá!”. Bố hiền hậu cười bảo: “Về nhà đi con! Bố nấu cho mà ăn”.

Hy vọng bài viết của chúng tôi mang đén trải nghiệm tuyệt vời.

Nguồn: Thanhnien.vn

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *